Kỷ niệm về nồi lá xông của mẹ

Kỷ niệm về nồi lá xông của mẹ

Mỗi lần đi ra sau vườn nhà là tôi lại nhớ đến lúc tôi vừa lên 8, lúc đó nhà tôi ở dưới vùng thôn quê, sau nhà là cả một khu vườn trồng nào là cây ăn trái, trồng rau, trồng cả những cây dùng để làm thuốc. Mà lúc đó tôi còn nhỏ xíu xiu, chẳng biết cây nào ra cây nào, chỉ nhớ nhất những lần khi tôi bị cảm hay khi trời trở lạnh, các thành viên trong gia đình hay sụt sịt là mẹ tôi xách theo cái rổ tre đi ra sau nhà, hái một vài loại lá, rửa sạch nấu sôi lên rồi cho xông người và dùng nước đó để tắm.

 

Lớn lên tôi mới biết cách mẹ làm để trị cảm cho tôi chính là một phương pháp dân gian được ông bà truyền lại từ thời xa xưa – đó là xông trị cảm bằng các loại lá thảo dược có sẵn trong vườn nhà. Cứ mỗi lần nghĩ lại là mỗi lần nhớ đến những mùi hương ngào ngạt của các loại lá cây xộc thẳng vào mũi, đi sâu vào trong cơ thể, khiến cho khoan khoái và dễ chịu vô cùng.

 

 

Đến năm tôi bước vào cấp 2, cả nhà tôi không còn sống dưới quê nữa mà chuyển hẳn lên Sài Gòn sinh sống, chính vì thế mà những ký ức về vùng thôn quê thời thơ ấu phai nhạt dần trong tâm trí tôi, kể cả những trò hay chơi lúc nhỏ như hái trộm trái cây nhà hàng xóm, thả diều ngoài đồng, cút bắt dưới gốc cây đa đến cả những nồi nước xông thường xông lúc cảm.

 

Vài năm gần đây, khi đã là một thanh niên gia nhập vào thị trường lao động đầy khốc liệt và cạnh tranh, suốt ngày chỉ quanh quẩn với chiếc máy tính và mớ tài liệu, các bữa ăn uống qua loa dần cộng với việc thay đổi thời tiết liên tục lúc nắng lúc mưa và đặc biệt là cơn dịch bệnh Covid 19 ập tới đã khiến cho sức đề kháng của toàn xã hội nói chung và bản thân tôi nói riêng bị giảm sút nghiêm trọng. Lúc này kèm với những bữa ăn là những bọc thuốc uống một cách miễn cưỡng với hi vọng tình hình sức khoẻ được cải thiện hơn.

 

Rồi bất giác một ngày mưa nặng hạt bên ngoài, đang ngồi trong nhà làm việc, tôi lại nghe thấy những mùi hương quen thuộc của tuổi thơ, nào là mùi của bồ kết, mùi của bạc hà, mùi của lá ổi, kinh giới… Toàn bộ những ký ức về nồi lá xông của mẹ như ùa về trong tôi. Tôi hít lấy hít để như một đứa trẻ vì sợ mùi hương đó sẽ bay đi, một cảm giác sảng khoái đến lạ lan khắp người, tôi mở cửa bước ra ngoài tò mò là ai đang nấu thì mới biết hoá ra là bác hàng xóm kế bên chuẩn bị xông giải cảm.

 

Tôi cũng lân la lại hỏi những loại lá thảo dược này bác tìm ở đâu ra vì theo tôi biết nhà biết cũng như nhà tôi không có vườn để trồng cây thì bác mới bảo tôi là mấy nay trời trở lạnh, bác và các thành viên trong gia đình gần như ai cũng bị cảm lạnh, thế là bác được người quen giới thiệu cho gói lá xông thảo dược Dưỡng sinh Việt với hơn 10 loại thảo dược chính rất quen thuộc như: vỏ bưởi, lá ổi, ngũ trảo, hoắc hương, bồ kết, quế chi, bạc hà, gừng khô… được đóng trong một bì giấy khá đẹp mắt và tiện dùng. Mỗi khi dùng chỉ cần tháo bì giấy ra, đổ hết vào nồi nước, đun đến khi sôi là có thể xông ngay, không cần phải lăn tăn đi tìm lá xông, cũng không cần phải suy nghĩ liều lượng cho mỗi loại như thế nào là hợp lý. Chưa kể ngoài việc xông người, con gái bác cũng thường nấu để xông mặt cho đẹp da và xông nhà để không khí trong nhà được ấm lên và loại bỏ bớt những mùi ẩm mốc.

 

Nghe bác kể xong, tôi ngay lập tức chạy về nhà, bốc máy đặt hàng ngay gói lá xông Dưỡng sinh Việt để nhớ lại ký ức về nồi lá xông của mẹ, để chấm dứt cơn sụt sịt đang hành tôi mấy ngày qua, bớt đi việc lạm dụng thuốc mỗi khi cảm. Điều này cũng khiến tôi hơi thoáng buồn vì hoá ra trước đây tôi sống giữa một nguồn thảo dược tự nhiên lành và sạch, có thể dùng để chữa bệnh và nâng cao sức khoẻ nhưng vì mãi chạy theo những bộn bề lo toan của cuộc sống mà tôi đã quên đi mất những phương thuốc tự nhiên có sẵn giữa đất trời, may sao có bác hàng xóm đã gợi nhớ cho tôi về những ký ức vô giá này.

 

Còn bạn, kỷ niệm về nồi lá xông của bạn như thế nào, hãy chia sẻ cho tôi nghe cùng với nhé!

Đang xem: Kỷ niệm về nồi lá xông của mẹ

0 sản phẩm
0₫
Xem chi tiết
0 sản phẩm
0₫
Đóng